April 2024 | Mon | Tue | Wed | Thu | Fri | Sat | Sun |
---|
1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 | | | | | | Calendar |
|
Statistics | Diễn Đàn hiện có 155 thành viên Chúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: siubi
Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 357 in 336 subjects
|
Thống Kê | Hiện có 1 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 1 Khách viếng thăm Không Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 25 người, vào ngày 19/09/21, 12:52 pm |
| | Một Gia Đình | |
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
chuotsun soldiers advances
Tổng số bài gửi : 66 Points : 2147493377 Reputation : 0 Join date : 03/01/2011 Age : 28 Đến từ : Thịnh Long
| Tiêu đề: Một Gia Đình 10/01/11, 09:16 pm | |
| Hoà ơi! Hoà đâu rồi? ... Có tiếng chân chạy thình thịch lên nhà trên. - Dạ con đây, cha cần gì ạ? - Lấy cho cha cốc nước. ...
Hoà ơi! HOÀ! ( lại tiếng chân chạy) - Dạ con đây, cha cần gì ạ? - Cho cha cái bô....
Đó là tiếng của ông bố nát rượu sau khi say và đứa con trai độc nhất của một gia đình. Gia đình có năm người tất cả Sau này thêm một đứa cháu ngoại nữa là sáu. Hai vợ chồng và ba đứa con. Đứa con gái lớn thì nhìn thấy cái cảnh này quá quen thuộc và mỗi lần thế đều nghiến răng kêu troè trẹo. Đứa con gái thứ thì bị bệnh tật từ bé, không đủ minh mẫn để cảm nhận được như chị nó nhưng nó cũng mang cảm giác sợ sệt. Vì mỗi khi say ngoài người mẹ khốn khổ ra thì nó là đứa bị người cha nát rượu hành hạ nhiều nhất. Một gia đình tôi nói ở đây là một gia đình cá biệt. Một gia đình không đầm ấm hạnh phúc, không có tiếng cười và luôn có tiếng khóc, tiếng chửi bới, tiếng đánh đập, xua đuổi....
Mỗi lần say là một thảm cảnh, mà ngày nào ông ý chả say, tháng nào chả vậy, quanh năm suốt tháng triền miên như thế. Đứa con gái lớn đang học lớp 11 cũng bị ép bỏ học, bị đốt hết sách vở vì người cha không cho học tiếp, vì ông nghĩ con gái học nhiều để làm gì. Ở nhà đi làm để cho ông còn đi uống rượu. Đứa con gái thứ bị bệnh tật nhưng cũng ham học không kém, nhưng không được đi học vì người cha cũng đâu cho, ông ý cũng nói nó thì học hành cái nỗi gì. Nói là không học được nhưng việc thì vẫn bắt nó làm dấy. Với sức vóc bệnh tật của nó mà ông cũng cứ bắt nó làm việc bình thường. Bắt nấu cơm, mà nấu cơm có nhỡ mà sống thì bị đánh,bị thụi, bị chửi....
Người mẹ tảo tần, quanh năm suốt tháng bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Chả bao giờ ngóc đầu lên được, luôn bị những trận đòn, những trận chửi mắng của người chồng nát rượu vũ phu. Nhìn cảnh đứa con thứ tàn tật bị đánh đập, bị đấm, đập đầu vào tường mà nghẹn ngào không dám lên tiếng. Chỉ dám nói vài câu theo phản xạ quá xót con: - Anh làm gì thế, Nó cũng là con anh mà...Nhưng những lời đó chả thấm vào đâu với cái đầu cố ương ngạnh và độc ác.
Và rồi theo năm tháng....
- Mẹ ơi, chị Phương sao lâu về thế nhỉ? - Chắc chị ấy đang về thôi.
Đó là sau vài năm sau, người chị đã không chịu được cảnh người cha nát rượu, không chịu được cái cảnh gia đình luôn không có tiếng cười ấy đã bỏ nhà ra đi, mong thoát thân khỏi cái ngục tù đó. Cô gái đã bươn chải ngoài đời, đi làm gì cũng được, miễn là có việc làm và có tiền...Dòng đời xô đẩy cho người con gái đó cũng chả tìm được việc gì tử tế. Cũng có lẽ quá kham khổ nên cuối cùng lao vào con đường không nên...
Hôm nay sau bao trận ốm, bao nhiêu lần đi và về. Bệnh viện đã trả về và đứa con gái thứ của gia đình này đã lâm bệnh nặng. Bệnh Sơ Gan Cổ Trướng. Đáng nhẽ nếu gia đình có tiền có của, phát hiện sớm thì bệnh tình của cô bé này chả đến nỗi y học bó tay và bệnh viện trả về thế này. Nhưng ...tất cả là vì cái nghèo...Mọi đau khổ đổ hết lên đầu một người mẹ. Và hôm nay theo hẹn của mẹ thì cô chị cả đã từ thành phố về thăm em, về nhìn mặt em lần cuối. Theo mong mỏi của đứa em gái xấu số. Mùa hè nắng chang chang, đang là vụ thu hoạch mùa màng nên dù con ốm sắp chết thì người Mẹ vẫn không thể nào ngưng việc đồng áng thu hoạch mùa màng để mà ở nhà chăm con. Vì người cha độc ác tàn nhẫn đâu có cho phép. Cuối cùng thì cô gái cũng về đến nhà, chỉ vì đứa em và mẹ nên cô gái mới về nhà chứ cô cũng chả thiết tha gì ngôi nhà này nữa. Cô đã tự hứa, cuộc đời cô dù có thế nào đi nữa, dù có phải long đong bươn chải ngoài đời khổ ải thì cũng không bao giờ lết về ngôi nhà này mà nương tựa. Bởi cô biết chính xác là điều này không thể.
Ngồi nhìn đứa em da vàng vọt, mắt sâu trõm đi vì mất ngủ, vì có nằm được đâu mà ngủ. Cái bụng to như cái trống thế kia thì làm sao mà nằm. Đã thế căn bệnh vào thời kỳ cuối luôn hành hạ đau đớn, khó chịu. Những ngày trước khi chọc để hút dịch thì cô bé rất sợ đi bệnh viện, nhưng giờ thì cô bé luôn mồm kêu: - Mẹ ơi đưa con vào bệnh viện đi, con đau lắm - Mẹ, con muốn vào bệnh viện. Người mẹ nước mắt ngắn nước mắt dài nhìn con mà ruột thắt lại đau nhói. - Mai mẹ đưa vào viện, con cố nghỉ đi. - Sao chị Phương lâu về thế mẹ? - Chị ấy đang trên đường về đấy, trưa là chị ấy về đến nơi thôi. Khổ thân, chắc cái chết cũng đang đến dần dần, và cô bé đã cảm nhận được nó, và mong mỏi gặp người chị phương xa. - Con chào mẹ - Về rồi hả con. - Vâng! Con đi tàu nên về hơi muộn. Em con thế nào rồi hả mẹ? - Vào thăm nó đi, trên giường đó, nó mong từ sáng đến giờ đấy. - Cha à. - Mới về à( người cha lạnh lùng) - Chào chị! - Chào em! - Em thấy trong người thế nào rồi? - Em thấy đau lắm, em muốn đi bệnh viện chị ạ ( cô chị nhìn đứa em với cái bụng trướng lên to hơn cái trống mà ruột gan cũng co thắt, nước mắt cô chực trào ra và cô phải trả lời qua quít rồi lảng tránh ra ngoài. Nếu không cô sẽ phải khóc trước mặt đứa em gái mất.) Buổi chiều cũng đã sắp tàn, cô chị đang nấu cơm ở bếp, đằng kia là cái giường của Mẹ và đứa em gái đang ngồi dựa lưng vào thành giường. Mẹ thì đang mải mê vun thóc ngoài sân. Người cha tàn nhẫn thì đang mải đi ra đi vào nhà trên làm vài ngụm rượu cho mát mẻ.
Bỗng cô chị nghe tiếng "Bộp" Quay đầu lại thì thấy đứa em gái đã ngã nghiêng xuống. Cô vội vàng hoảng hốt chạy ra sân gọi: - Mẹ ơi vào xem Thuý nó làm sao ấy. Người mẹ chạy vào thì... Tiếng khóc than của mẹ làm cho cái không khí buổi chiều tàn trong ngôi nhà vốn không bao giờ có tiếng cười bỗng như lạnh lùng, bi thương. - Con ơi là con, sao con bỏ mẹ mà đi sớm thế này, sao con không chờ mẹ đưa con vào bệnh viện. Con ơi là con.... Viết đến đây tôi cũng không cầm được nước mắt nữa, tôi cũng đã phải khóc đấy. Người chị thì bàng hoàng, không thể nào khóc nên lời được, không phải không thương đứa em gái tội nghiệp, mà chẳng biết vì sao mà không thể nào khóc em. - Anh Tam ơi, vào đây đi, con nó đi rồi đây này. - Có chuyện gì thế? Tránh ra nào. Người cha độc ác đến phút này cũng như tỉnh ngộ ra đôi điều, đã biết xót thương đứa con rứt ruột sinh ra. Đã ra giáng là một người đàn ông trụ cột trong nhà. - Thôi đừng ngồi đây mà khóc nữa, đứng dậy còn chuẩn bị đi nào. - Phương đi lên chợ mua mấy tấm vải sô trắng về đây để làm khăn tang cho em. Mua một bộ quần áo mới cho em nữa. Nhanh lên! Cô gái cuống quít lôi xe đạp chạy lên chợ mua những thứ cần thiết cho em. - Thằng Hoà đâu, đi báo cho Cậu và các cô chú biết tin, chị Thuý mày đã đi rồi, nhanh lên! Thế là đứa con gái thứ của cái gia đình ấy đã ra đi vĩnh viễn, tiễn em đi mà cô chị cả vẫn không tài nào khóc được một tiếng. Nhớ lại những chuỗi thời gian em ấy bị chịu đựng người cha tàn ác, chịu đựng cái gia đình không có tiếng cười này đã là quá đủ, em hãy an nghỉ nhé. Có lẽ thầm nghĩ thế mà cô chị không khóc em được. Với cô ấy có lẽ ra đi như thế là một giải pháp tốt để có thể thoát được khỏi cái gia đình này.
Người mẹ, thằng út thì khóc đến khàn cả giọng.
*** **
Thời gian cứ thế trôi và gia đình đó vẫn chưa hề có được tiếng cười, có lẽ cái chết của đứa con cũng không đủ làm tỉnh táo con người tàn ác đó, người mẹ thì vẫn luôn luôn phải chịu đựng cảnh tượng người chồng say xỉn, nằm ườn ở nhà. Đứa con trai duy nhất thì cứ phải chạy lên chạy xuống giữa nhà trên và nhà dưới bởi những tiếng kêu rên của người cha. Đứa cháu ngây thơ thì cũng đến nỗi khiếp sợ người ông nát rượu nên mỗi lần thế nó lại khóc thét lên. Đứa cháu ngoại là kết tinh của cô chị cả bỏ nhà đi và bị một người con trai lừa.
Một gia đình quá vô phúc, giờ này người chị cả vẫn biệt xứ, làm gì không ai biết, thi thonảg hiếm hoi mới ghé thăm con và mẹ. Đứa em út cũng đã lớn và cũng thoát ly đi làm ăn nơi xa. Căn nhà còn lại 3 người, hai vợ chồng già và đứa cháu ngoại ngây thơ. Bơ vơ không cha, không mẹ, sống nương nhờ lòng thương của ông bà ngoại.
Ngôi nhà đó vẫn không bao giờ có tiếng cười, chưa một lần tôi nghe tiếng cười từ trong ngôi nhà đó, lúc nào cũng là sự ảm đạm, sợ sệt và buồn thảm. Liệu rồi đây gia đình này sẽ thế nào đây? Người chị cả có ăn nên làm ra và quay về với con không? Người cha tàn ác có bỏ được ma men không? Và người mẹ tảo tần, lam lũ có ngẩng mặt lên với đời được không?
Và hơn hết, tiếng cười có sẽ tìm đến với gia đình này không?
- Thảo ơi! Thảo! Có tiếng chân nhỏ chạy thoăn thoắt lên nhà: - Dạ! Ông gọi cháu ạ. - Hôm nay cháu có đi học không? - Thưa ông có ạ! - Hôm nay cháu được mấy điểm? - Dạ cháu được 2 điểm 10 ông ạ. - Mày nói phét, mày được điểm 2 chứ gì? Học dốt như mày thì sao mà được điểm 10. .... Thảo ơi! Thảo..! - Dạ, ông cần gì ạ? - Lấy cho ông cốc nước. - ...
- Thảo...! - Dạ thưa ông. - Lên đây ngủ với ông nào.... ...
Đó là tiếng trao đổi giữa ông và cháu ngoại. Bây giờ đứa con trai đã đi làm, không còn ai để gọi nữa thì người đàn ông nát rượu lại gọi đứa cháu tội nghiệp bé bỏng. Mỗi lần thế ở nhà dưới nó dẫm chân, khóc lóc, nhưng khi lên đến nhà trên nó lại nhỏ nhẹ thưa bẩm đàng hoàng. Nó mới có 5 tuổi thôi đấy....
Một gia đình...... | |
| | | | Một Gia Đình | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| PHÂN TÍCH GÁI XẤU Hjx cung may lop 9a toan girl xinh ak | 05/01/11, 03:53 pm by Mr.H | Cứ bảo làm sao , thời buổi này con gái xấu thường gặp bất hạnh cơ ...
Ngày xưa các cụ có câu : Tốt gỗ hơn tốt nước sơn , nhằm mục đích dạy con cháu là á , yêu con nào thì đừng trọng ngoại hình , phải xem đầu óc nó có cái đéo gì không thì hãy yêu
Nhưng mà ... khổ cái là , thời buổi này , những bạn …
[ Full reading ] | Comments: 2 |
Cầm tiền và yêu em | 05/01/11, 04:36 pm by Mr.H | Việt
chào mọi người rồi rời buổi sinh nhật . Nó phóng xe vào trong hồ , nếu
là trước đây .. Nó chỉ nghĩ đơn giản tìm 1 ai đó ôm nó thật chặt cho
đến khi nào nó cảm thấy phát chán .. rồi mùa đông sẽ qua nhanh cùng với
thứ tình cảm vớ vẩn cũng qua nhanh . Nó mỉm cười , bật lửa châm điếu
thuốc .. hít 1 hơi …
[ Full reading ] | Comments: 1 |
Giair trí! chuyện con trai và con gái | 05/01/11, 02:01 pm by Mr.H | Con gái dê hơn con trai vì:
Ăn mặc thiếu vải hơn con trai
Thích ăn nhiều rau cỏ hơn con trai
Ra đường toàn thấy con gái ôm con trai, còn con trai phải ôm ....xe máy.
Giả vờ lạnh để ôm con trai ( con trai mà thế là ... ăn tát).
Giả vờ sợ ma để ôm con trai ( cho dù bản thân còn đáng sợ hơn cả ma).
Có " sừng" dài …
[ Full reading ] | Comments: 5 |
Nhung Tro Nghick Ngu Thoi Be? | 05/01/11, 05:42 pm by Mr.H | Hồi bé mình và lũ trẻ con rất hay chơi loanh quanh cái kho xăng. Mà toàn chơi đốt lửa chứ. Người lớn đã nhắc rồi nhưng chả bh nghe.
Có lần cả lũ đang ngồi đốt lửa, rồi kê viên gạch lên, lấy cỏ dại cho vào ống bơ kiểu để trả vờ đang nấu độc dược chứ. Tự dưng nhìn quanh thấy có quả bóng bàn bị …
[ Full reading ] | Comments: 0 |
hjhjhj Chao Ca Nha? | 05/01/11, 05:34 pm by Mr.H | CHÚC MỪNG NĂM MỚI. 12 tháng phú quý, 365 ngày phát tài, 8760 giờ sung túc, 525600 phút thành công 31536000 giây VẠN SỰ NHƯ Ý. Wishing you 1 year of happiness, 12 months of fun, 52 weeks of gladness, 365 days of success, 8760 hours of good health and 525600 minutes of good luck !
| Comments: 0 |
Happy New Year | 05/01/11, 05:32 pm by Mr.H | Tết Nguyên Đán, còn gọi Tết Ta, Tết Âm Lịch, Tết Cổ Truyền, Tết Cả hay chỉ đơn giản Tết, là dịp lễ quan trọng nhất trong văn hoá của người Việt Nam và một số các dân tộc chịu ảnh hư
| Comments: 0 |
Vượt lên chính mình | 05/01/11, 05:19 pm by nh0c_nghick | Vượt lên khó khăn
Bài học được viết dựa trên những hạt muối!
Một chàng trai trẻ đến xin học một ông giáo già. Anh ta lúc nào cũng bi quan và phàn nàn về mọi khó khăn. Đối với anh, cuộc sống chỉ có những nỗi buồn, vì thế học tập cũng chẳng hứng thú gì hơn.
Một lần, khi chàng …
[ Full reading ] | Comments: 0 |
Ngữ Pháp English 1 | 05/01/11, 04:59 pm by nh0c_nghick | Cây ĐK loại 0
Cấu trúc câu điều kiện loại 0 dùng để diễn đạt những sự thật tổng quan, những dữ kiện khoa học luôn luôn xảy ra với một điều kiện nhất định. Ta còn có thể gọi câu điều kiện loại 0 là câu điều kiện hiện tại luôn có thật. Trong một câu điều kiện luôn có hai mệnh đề: mệnh đề …
[ Full reading ] | Comments: 0 |
AlaDin và cây đèn pin (cười đau bụng lun) | 05/01/11, 04:43 pm by Mr.H | Chuyện kể rằng: ngày xửa ngày xưa, trên một hòn đảo nhỏ ngoài khơi Thái Bình Dương (ngày đấy có tên là Thái Bình Thường), có một chàng trai trẻ tên là Aladin. Chàng vốn là hoàng tử của một đất nước hùng mạnh. Thế nhưng số phận đưa đẩy, một phút bồng bột chàng đã dùng thuốc lắc. Kể từ ngày đó đêm …
[ Full reading ] | Comments: 0 |
|